Cập Nhật

Wednesday, February 17, 2016

Lòng nặng trĩu của một "Đại gia"

Tôi yêu một cô gái, cô ấy đẹp người và đẹp cả nết theo cảm nghĩ của tôi. 

Trước đây cô ấy là một người rất đơn giản, chất phát và thật thà. Cả hai người chỉ cần dạo chơi cũng rất vui vẻ. Nhưng thời gian gần đây, cô ấy thay đổi rất nhiều, thích ăn ngon mặc đẹp, thích ngồi ở những quán sang chảnh, cô ấy coi trong vật chất hơn, thậm chí không còn muốn ngồi ăn uống ở những quán vỉa hè nữa. 

Hình minh họa
Thời gian đó tôi cũng cố gắng chiều cô gái, mặc dù không hài lòng lắm về người yêu của mình. Tôi cũng dần hiểu rằng vật chất đối với cô ấy bây giờ rất quan trọng. Cuối cùng chúng tôi không cùng quan điểm với nhau nữa. Cô ấy quyết định chia tay. Trước khi chia tay tôi đã dẫn cô ấy thưởng thức một bữa ăn thịnh soạn và sanh chảnh. Khi cô ấy nhìn thấy thì khuôn mặt cô ấy tỏ ra rất bình thường. Nhưng cô ấy không biết gia đình tôi rất giàu có mà chỉ nghĩ là anh mời cô ấy một bữa ngon để líu kéo tình yêu.

Trong khoảng thời gian hai người quen nhau. Tôi luôn tỏ ra là người không có tiền. Vì thế mọi người luôn cho rằng tôi xuất thân trong một gia đình bình thường. Tôi cũng kiếm tiền như bao người khác. Bố mẹ tôi cũng luôn ủng hộ việc con trai mình tự lập.

Trong khoảng thời gian yêu nhau, chúng tôi sống rất đơn giản. Đi làm về, ăn cơm và đi dạo chơi trong công viên. Thỉnh thoảng tôi cũng tặng cô ấy những món quà bất ngờ, cô ấy rất vui dù món quà ấy ít tiền.

Từ đó tình cảm của tôi và cô ấy bề chặt hơn, sống cuộc sống cũng rất đỗi bình thường. Ăn những đồ ăn ở vỉa hè, ở nhà cùng nhau xem ti vi, thỉnh thoảng đi xem phim. Tôi cũng chưa bao giờ nói về hoàn cảnh thật của mình. Thời gian 2 người bên nhau như vậy nhưng rất vui vẻ hạnh phúc rồi.

Thế nhưng thời gian gần đây, cô ấy hay tìm cớ cãi nhau với tôi. Khi tôi tặng đồ cô ấy thì cô ấy chê quà của tôi ít tiền không sang trọng và cô ấy đòi chia tay với tôi.

Tôi cảm thấy rất buồn, không biết cô ấy thay đổi từ lúc nào. Vậy nên tôi cũng đồng ý với yêu cầu chia tay của cô ấy. Và tôi cũng không quên hẹn cô ấy cùng dùng bữa cuối cùng vào hôm chủ nhật tuần này. Đầu tiên cô ấy từ chối nhưng anh thuyết phục mãi nên cô ấy cũng đồng ý. Cô ấy hỏi là có phải vẫn  quán vỉa hè cũ không? Tôi bảo là hôm đó anh sẽ đón em.

Vào buổi hẹn cuối cùng đó, tôi tự lái xe 7 chỗ hạng sang tới, mặc một bộ quần áo đẹp đến nhà cô ấy đón. Khuôn mặt của cô ấy có nhiều biểu cảm nhưng tôi cảm thấy rất đau lòng.

Tôi đưa cô ấy về nhà mình. Đến nhà tôi xuống xe mở cửa, cô ấy tỏ ra nghi ngờ. Vào nhà tôi dẫn cô ấy đi xem các phòng và cuối cùng là xuống phòng ăn. Cô giúp việc đã chuẩn bị những sơn hào hải vị, rất ngon và quí hiếm.

Khi tôi giới thiệu với bố mẹ tôi: Thưa bố, mẹ đây là người bạn nữ của con. Mẹ tôi mời cô ấy vào bàn ăn. Chúng tôi ăn mà không nói với nhau câu nào. Ăn xong tôi lái xe đưa cô ấy về nhà. Trên xe cô ấy đã năn nỉ chúng tôi quay lại với nhau. Nhưng tôi không thèm nói gì.

Trước khi cô ấy xuống xe, tôi không quên chào tạm biệt và hẹn không gặp nhau nữa. Và tôi lạnh lùng nói một câu: " Thật may từ đầu tôi không nói nhà tôi là một đại gia". Sau đó tôi phóng xe đi mà lòng mình nặng trĩu.

Post a Comment

 
Copyright © 2014 Sức khỏe Mẹ và Bé online